Ông tác giả Sidney Seldon khá là nổi tiếng. Từ hồi còn sinh viên tôi đã nghe mấy lão khóa trên kể về ông này rồi. Nhưng đến giờ tôi mới đọc cuốn truyện đầu tiên của ông.
"Âm mưu ngày tận thế" là một dạng tiểu thuyết phiêu lưu, trinh thám với nhân vật chính là tình báo hải quân Mỹ Robert Bellamy. Có một vụ tai nạn đĩa bay đâm xuống một khu rừng ở Thụy Sỹ và tình cờ một chiếc xe bus chạy qua với 10 hành khách đã chứng kiến vụ tai nạn này. Bellamy được lệnh phải truy tìm tông tích của 10 hành khách. Theo lệnh chỉ huy, anh đã lên đường điều tra dò theo dấu vết của các hành khách mà không biết mình đang nằm trong một âm mưu được xếp đặt sẵn. Cứ mỗi một hành khách mà Bellamy tìm thấy lập tức bị thủ tiêu và khi tìm xong hành khách thứ 10 thì chính Bellamy trở thành mục tiêu số 11 bị săn đuổi.
Cốt truyện khá rõ ràng mạch lạc, văn phong giản dị dễ đọc. Tuy nhiên, tôi không thấy bị lôi cuốn mấy ở nửa đầu cuốn truyện. Nửa đầu chính là phần Bellamy dò theo các dấu vết để tìm 10 hành khách. Có vẻ như tác giả đã để cho anh may mắn một cách bất thường khi các manh mối cứ lộ diện quá dễ dàng. Chỉ đến nửa sau khi bản thân Bellamy trở thành đối tượng bị săn đuổi thì tôi mới thấy câu truyện trở nên kịch tính và hấp dẫn hơn. Nhưng phần truy đuổi Bellamy hấp dẫn bao nhiêu thì cái kết truyện lại nhàn nhạt bấy nhiêu. Tôi hoàn toàn không thấy chút logic nào của việc ông đô đốc Whitaker về hưu vốn coi Bellamy như con đẻ hóa ra lại là kẻ chủ mưu mọi việc, hay tình tiết con tàu vũ trụ hạ cánh xuống trái đất mang đi mấy lão nhân vật gì đó chẳng liên quan lắm đến nội dung truyện.
Cuốn truyện không hay như tôi mong đợi, tôi cũng đã định bỏ dở giữa chừng nhưng lại nghĩ đến câu nói "nếu có ngoại lệ 1 lần thì cũng sẽ có lần thứ 2 và nhiều lần sau nữa" nên kiểu gì thì kiểu cũng phải đọc cho hết. Có nhận xét trên Goodread nói rằng cuốn tiểu thuyết này giống như series phim X-files (hồi cấp 2 tôi mê phim này lắm). Tôi cũng đồng ý với nhận xét này, cốt truyện và các tình tiết tương đối đơn giản phù hợp với 1 bộ phim giả tưởng về người ngoài hành tinh chứ chưa có gì đặc sắc hơn.
"Âm mưu ngày tận thế" là một dạng tiểu thuyết phiêu lưu, trinh thám với nhân vật chính là tình báo hải quân Mỹ Robert Bellamy. Có một vụ tai nạn đĩa bay đâm xuống một khu rừng ở Thụy Sỹ và tình cờ một chiếc xe bus chạy qua với 10 hành khách đã chứng kiến vụ tai nạn này. Bellamy được lệnh phải truy tìm tông tích của 10 hành khách. Theo lệnh chỉ huy, anh đã lên đường điều tra dò theo dấu vết của các hành khách mà không biết mình đang nằm trong một âm mưu được xếp đặt sẵn. Cứ mỗi một hành khách mà Bellamy tìm thấy lập tức bị thủ tiêu và khi tìm xong hành khách thứ 10 thì chính Bellamy trở thành mục tiêu số 11 bị săn đuổi.
Cốt truyện khá rõ ràng mạch lạc, văn phong giản dị dễ đọc. Tuy nhiên, tôi không thấy bị lôi cuốn mấy ở nửa đầu cuốn truyện. Nửa đầu chính là phần Bellamy dò theo các dấu vết để tìm 10 hành khách. Có vẻ như tác giả đã để cho anh may mắn một cách bất thường khi các manh mối cứ lộ diện quá dễ dàng. Chỉ đến nửa sau khi bản thân Bellamy trở thành đối tượng bị săn đuổi thì tôi mới thấy câu truyện trở nên kịch tính và hấp dẫn hơn. Nhưng phần truy đuổi Bellamy hấp dẫn bao nhiêu thì cái kết truyện lại nhàn nhạt bấy nhiêu. Tôi hoàn toàn không thấy chút logic nào của việc ông đô đốc Whitaker về hưu vốn coi Bellamy như con đẻ hóa ra lại là kẻ chủ mưu mọi việc, hay tình tiết con tàu vũ trụ hạ cánh xuống trái đất mang đi mấy lão nhân vật gì đó chẳng liên quan lắm đến nội dung truyện.
Cuốn truyện không hay như tôi mong đợi, tôi cũng đã định bỏ dở giữa chừng nhưng lại nghĩ đến câu nói "nếu có ngoại lệ 1 lần thì cũng sẽ có lần thứ 2 và nhiều lần sau nữa" nên kiểu gì thì kiểu cũng phải đọc cho hết. Có nhận xét trên Goodread nói rằng cuốn tiểu thuyết này giống như series phim X-files (hồi cấp 2 tôi mê phim này lắm). Tôi cũng đồng ý với nhận xét này, cốt truyện và các tình tiết tương đối đơn giản phù hợp với 1 bộ phim giả tưởng về người ngoài hành tinh chứ chưa có gì đặc sắc hơn.
No comments:
Post a Comment