Chuyện con ếch 1
Có một con ếch nọ sống trong một cái ao. Con ếch sống trong cái ao của nó đã nhiều năm. Nó có một cái hang khá thoải mái và an toàn, tôm tép sâu bọ ở trong ao đại khái là cũng đủ cho nó sống qua ngày. Thế nhưng con ếch vẫn luôn mơ tưởng một ngày nào đó nó sẽ rời cái ao của mình tìm đến một cái ao khác sạch sẽ hơn, nhiều thức ăn hơn. Rồi một hôm nó quyết định rời bỏ nơi chốn quen thuộc đi tìm một miền đất mới. Vấn đề là nó chẳng biết đi theo hướng nào vì dù có nhảy cao hết cỡ thì nó cũng chẳng nhìn xa được hơn cái lá khoai trước mặt. Không biết đi đâu có nghĩa là đi đâu chả được. Vậy là nó chọn đại một hướng rồi mải miết nhảy. Nó nhảy nhiều ngày đến khi mệt mỏi rã rời tưởng chết tới nơi thì may sao nó gặp một cái ao. Con ếch nghĩ bụng đây chắc chắn là nơi mà mình vẫn mơ ước được tới. Mất vài ngày để nó làm quen với môi trường mới, đào một cái hang mới và tìm các loại thức ăn mới. Nó làm miệt mài mà không thấy mệt vì nói cho cùng đây chính là thứ mà nó vẫn mơ được làm. Nhưng cảm giác đó không kéo dài lâu, đến một ngày, con ếch nhận ra cái ao mới cũng chẳng khá khẩm gì hơn cái nơi nó vừa bỏ đi và nó lại nhen nhóm ý định tiếp tục ra đi. Cuộc đời con ếch cứ trải qua hết ngày lại tháng như vậy, nó cũng chẳng nhớ nổi mình đã tìm được bao nhiêu cái ao và đào bao nhiêu cái hang. Nếu bạn là ếch, bạn sẽ muốn mình là con ếch cứ mải miết đi tìm một nơi dồi dào thực phẩm hay là con ếch bằng lòng với cái ao mình đang sống cứ thế yên ả qua ngày?
Chuyện con ếch 2
Con ếch 2 này không may mắn như con ếch 1 vì dù sao con ếch 1 vẫn còn được tự do làm cái mình muốn. Con ếch 2 bị người ta bắt đưa vào phòng thí nghiệm để nghiên cứu và chứng minh những thứ nó không bao giờ hiểu. Nó cùng nhiều con ếch khác bị đặt vào các 2 bể nước khác nhau. Ở bể đầu tiên người ta đun nóng nó lên 100 độ C chỉ trong vài phút. Lũ ếch tất nhiên không chịu nổi và nhảy toán loạn làm nước bắn tung tóe. Một số con may mắn nhảy được ra ngoài, số còn lại bị đun chín. Ở bể thứ 2 người ta vẫn tăng nhiệt độ đến 100 độ C chỉ khác cái là mỗi ngày tăng thêm 1 độ thôi. Lũ ếch ở trong bể 2 không nhảy toán loạn vì nói chung mỗi ngày tăng 1 độ thì chẳng phải vấn đề gì lắm. Nước đúng là có ấm lên chút nhưng chúng dần thích nghi và thấy bình thường. Chúng cứ nằm im vậy cho đến khi nhiệt độ đủ cao để luộc chín chúng.
Quay lại với câu hỏi về con ếch 1, tôi sẽ chọn lên đường ra đi như nó. Tôi cũng không biết nơi mình đến sẽ là hoa thơm cỏ lạ hay chỉ là một vũng sình thối hoắc nhưng tôi sẽ vẫn đi. Năm tháng qua, nhìn lại hành trình mà mình đã đi tôi có thể tự hào với chính bản thân mình. Và con ếch 1 khi nó cứ miệt mài nhảy qua hết cái ao này đến cái ao khác, có thể nó không nhận ra nhưng thực sự cơ bắp của nó đã dẻo dai hơn rất nhiều, làn da của nó đã chai sạn hơn, và đôi mắt của nó đã được nhìn vô số ngóc ngách của cuộc sống. Tôi không muốn làm con ếch bằng lòng với cái hang an toàn và chút thức ăn ít ỏi qua ngày. Tôi hoài nghi liệu cái hang đó có thực sự là nơi trú ẩn an toàn hay lại chính là cái bể nước đang từ từ đun chín con ếch mỗi ngày mà con ếch không hề nhận ra.
Có một con ếch nọ sống trong một cái ao. Con ếch sống trong cái ao của nó đã nhiều năm. Nó có một cái hang khá thoải mái và an toàn, tôm tép sâu bọ ở trong ao đại khái là cũng đủ cho nó sống qua ngày. Thế nhưng con ếch vẫn luôn mơ tưởng một ngày nào đó nó sẽ rời cái ao của mình tìm đến một cái ao khác sạch sẽ hơn, nhiều thức ăn hơn. Rồi một hôm nó quyết định rời bỏ nơi chốn quen thuộc đi tìm một miền đất mới. Vấn đề là nó chẳng biết đi theo hướng nào vì dù có nhảy cao hết cỡ thì nó cũng chẳng nhìn xa được hơn cái lá khoai trước mặt. Không biết đi đâu có nghĩa là đi đâu chả được. Vậy là nó chọn đại một hướng rồi mải miết nhảy. Nó nhảy nhiều ngày đến khi mệt mỏi rã rời tưởng chết tới nơi thì may sao nó gặp một cái ao. Con ếch nghĩ bụng đây chắc chắn là nơi mà mình vẫn mơ ước được tới. Mất vài ngày để nó làm quen với môi trường mới, đào một cái hang mới và tìm các loại thức ăn mới. Nó làm miệt mài mà không thấy mệt vì nói cho cùng đây chính là thứ mà nó vẫn mơ được làm. Nhưng cảm giác đó không kéo dài lâu, đến một ngày, con ếch nhận ra cái ao mới cũng chẳng khá khẩm gì hơn cái nơi nó vừa bỏ đi và nó lại nhen nhóm ý định tiếp tục ra đi. Cuộc đời con ếch cứ trải qua hết ngày lại tháng như vậy, nó cũng chẳng nhớ nổi mình đã tìm được bao nhiêu cái ao và đào bao nhiêu cái hang. Nếu bạn là ếch, bạn sẽ muốn mình là con ếch cứ mải miết đi tìm một nơi dồi dào thực phẩm hay là con ếch bằng lòng với cái ao mình đang sống cứ thế yên ả qua ngày?
Chuyện con ếch 2
Con ếch 2 này không may mắn như con ếch 1 vì dù sao con ếch 1 vẫn còn được tự do làm cái mình muốn. Con ếch 2 bị người ta bắt đưa vào phòng thí nghiệm để nghiên cứu và chứng minh những thứ nó không bao giờ hiểu. Nó cùng nhiều con ếch khác bị đặt vào các 2 bể nước khác nhau. Ở bể đầu tiên người ta đun nóng nó lên 100 độ C chỉ trong vài phút. Lũ ếch tất nhiên không chịu nổi và nhảy toán loạn làm nước bắn tung tóe. Một số con may mắn nhảy được ra ngoài, số còn lại bị đun chín. Ở bể thứ 2 người ta vẫn tăng nhiệt độ đến 100 độ C chỉ khác cái là mỗi ngày tăng thêm 1 độ thôi. Lũ ếch ở trong bể 2 không nhảy toán loạn vì nói chung mỗi ngày tăng 1 độ thì chẳng phải vấn đề gì lắm. Nước đúng là có ấm lên chút nhưng chúng dần thích nghi và thấy bình thường. Chúng cứ nằm im vậy cho đến khi nhiệt độ đủ cao để luộc chín chúng.
Quay lại với câu hỏi về con ếch 1, tôi sẽ chọn lên đường ra đi như nó. Tôi cũng không biết nơi mình đến sẽ là hoa thơm cỏ lạ hay chỉ là một vũng sình thối hoắc nhưng tôi sẽ vẫn đi. Năm tháng qua, nhìn lại hành trình mà mình đã đi tôi có thể tự hào với chính bản thân mình. Và con ếch 1 khi nó cứ miệt mài nhảy qua hết cái ao này đến cái ao khác, có thể nó không nhận ra nhưng thực sự cơ bắp của nó đã dẻo dai hơn rất nhiều, làn da của nó đã chai sạn hơn, và đôi mắt của nó đã được nhìn vô số ngóc ngách của cuộc sống. Tôi không muốn làm con ếch bằng lòng với cái hang an toàn và chút thức ăn ít ỏi qua ngày. Tôi hoài nghi liệu cái hang đó có thực sự là nơi trú ẩn an toàn hay lại chính là cái bể nước đang từ từ đun chín con ếch mỗi ngày mà con ếch không hề nhận ra.
Nguồn: ClickHole